Tướng Giáp sau khi
nghe khuyến nghị của vua đi đêm John F Kerry, nên có ý đồ tái diễn trận địa
pháo như lập lại Trận Điện Biên Phủ bắn trực xạ từ trên núi bắn xuống, để khống
chế cầm chưn QLVNCH, chờ cho các trung đoàn BV chạy đến dùng biển người bắt
sống, như Bộ đội BV họ đã học tập sẽ đồng loạt hô vang “Hàng Sống Chống Chết”
nhưng không làm gì lay chuyển với các chiến sĩ VNCH thiện chiến. Dĩ nhiên nếu
không có gunship-213 Song Chùy thì quân bạn khó lòng mà leo lên núi để diệt
Chốt, điển hình chiến đoàn trưởng Trung tá Thạch Dù phải mở đường máu dưới sự
yểm trợ hoả lực tiếp cận gunship/213 Song Chùy để cover cho Pháo đội/Đồi-30 ra
chỗ an toàn, và đi sau bọc hậu có một đại đội BĐQ thất lạc; chờ HU1-H của Mỹ
xuống bóc về tái trang bị súng mới, vì bị pháo xuyên phá 152 ly tối tân nhứt
của LX đã làm tê liệt.
Ðịa thế nơi đây, phản
tình báo Mỹ [WIB] trung úy phản chiến John F Kerry đã cho Tướng Giáp biết trước
tháng 10, 1970 và cũng là ngày thành lập Quân đoàn 70B, và Trung đoàn 24B (từ
24 đổi thành 24B tân lập vì bị Song Chùy vừa làm thịt vào ngày 23.2.1971) nầy
là giử an ninh hậu cần cho Ðoàn 559 tại đây và cũng là thỗ địa tai mắt dẩn
đường cho các sư đoàn 304, 308, và 320 cùng Trung-đoàn chiến xa 202 nữa.
Chúng tôi yễm trợ hỏa
lực hết mình để mong TÐ/8 Dù từ bắc A-Luối tiến lên hướng bắc và phối hợp cùng
TÐ/6 Dù trực thăng vận xuống tây bắc mau mau tiếp cứu Ðồi-31, nhưng hoàn toàn
thất vọng, vì các trung đoàn BV đang chiếm các cao điểm quen thuộc để khống chế
hai T/Ðoàn Dù nầy tiếp cứu đang còn quá xa lạ với địa hình nơi đây. Chúng chờ
đợi trung đoàn 9 và 66 mới vượt biên từ bắc DMZ ngày 9 February bôn tập qua
đây, sau khi biết chắc QLVNCH không Bắc-tiến mà thực sự qua Lào.
Ngày 23 February đặc
công BV đã đột nhập vào phòng tuyến hướng Tây, nhưng Tiểu đoàn-3 Dù tại Ðồi-31
đã tiêu diệt ngay vòng rào 15 tên chết tại chỗ. Từ lúc chiếc H-34 của Th-úy
Giang, rồi tới Chung Tử Bữu bị bắn hạ trên đồi nầy không có chiếc máy bay nào
vào đây tiếp tế vì trận địa pháo khiếp đảm khi nghe tiếng trực thăng bay vào
dựa vào thế đã tiền điều chỉnh, nên các loại pháo cứ bắn thí sát chỉ cần số
lượng đạn nổ mà thôi (Harriman ra lịnh phải tiêu hủy cho hết 5.000 chiếc Hueys
chớ nhứt quyết không đem về Mỹ mà xuống HKMH cũng quăng xuống biển vì đã tính
sổ sách hàng tiêu dùng rồi. Trong khi Pentagon không cho phép những LZ là Target
BV có trận địa pháo tiền điều chỉnh chỉ CCHL dành cho VNAF mà thôi, như tản
thương, tiếp tế đạn nhỏ và nước uống)
Ðể phục thù, cũng như cay cú, bộ tham mưu
70B cũa BV cho PT-76 leo đồi phục kích: Cái nhược điểm cũa không quân là trong
ba tuần nay, đoàn trực thăng Mỹ hay Việt muốn bay về lại Khe Sanh phải bay qua
eo ngọn núi đá Coroc, như buộc phải bay lướt qua cái “cổ-chai” rồi mới về đáp
Khe Sanh. Trên đường về reload hỏa lực, chúng tôi bị PT-76, phòng không di-động
trá hình lợi hại nhứt LS 719, chúng núp dưới tàng cây trên đồi trọc phục kích
bắn chéo gốc xối-xả liên hoàn xuống từ 2 bên cạnh sườn, đồng thời PT-76 nằm
dưới khe chân núi Coroc bắn thọc ngang hông, đạn bắn vói theo chúng tôi liên
hồi sau đuôi. Không may, đạn 14,5 ly trúng vào bộ phận đuôi của tôi là chiếc
wing số 2, bên trái nếu không nhờ Trung si Nguyễn Văn Ðức thấy kịp là coi như
toi mạng: Tôi giựt mình nghe tiếng bò rống của cây minigun, Xạ-thủ Ðức vừa
khạc, nhìn xuống nhiều cánh tay lính BV vung lên như người vượt biên dưới chiếc
xuồng PT-76 mũi nhọn đang ngóc đầu lên xin cầu cứu, trong tiếng gầm thét minigun
của Ðức phun lửa xuống, anh Ðức đã cứu kịp hai PHÐ gunship trong đó có con chim
đầu đàn, nhưng lại bay wing để huấn luyện phối hợp hành quân cho đơn vị nên ôm
lãnh đủ các tràng đạn yếu ớt bắn vói theo.
-Song chùy-1 bị bắn
hạ bằng súng 14.5 đặt trên PT-76 - ZPU-4 14.5mm Anti-Aircraft Artillery ngay eo
cổ chai núi đá Vôi Roroc (xem video)
*-www.youtube.com/watch?v=8SDUlLbKTfM
Tôi chỉ kịp tức khắc low-pitch, cái đuôi
rà phớt song song trên ngọn cây cánh rừng chồi trước mặt để tạo zero-torque,
đồng thời kêu gọi chiếc gun lead Trung-úy Lưu xuống cứu. Khi vận tốc còn 15kts
sát mặt đất, tôi kéo cần pitch làm crash trên đồi trọc nghiên qua phải, nhưng
không lật nhào, đầu burble tán mạnh xuống cành cây khô rồi khựng lại trong vị thế
banh càng, tạo thành chiếc cửa phía trước, đoàn viên bị xây xác vì flexiglass
cứa phải, rồi kẻ trước người sau không ai bảo ai, đi thẳng ra trước mũi, bước
trên đám cỏ voi còn ướt, và cùng trở lại qua bên hông phải, xúm khiêng Cơ-phi
Thứ qua chiếc Lead vừa đáp xuống bên cạnh, thêm hai người xuống phụ với chúng
tôi hối-hả khiêng cơ-phi bị thương lên chiếc lead và cất cánh liền một mạch về
Khe-Sanh.
Để kết thúc bài nầy,
tôi cảm nhận phải nói lên sự thật trận chiến Lam Sơn 719 rất tàn khốc, và bắt
đầu từ ngày N+19 đến hết ngày N+45, Trực thăng Vỏ trang Song Chùy không bị bất
cứ sự thảm hại nào vì nhờ vào chiến thuật tân kỳ: Chiến thuật độn rừng săn mồi,
hoặc Cạ càng sát ngọn cây để khống chế, hù doạ đối phương phải trốn chui trốn
nhủi trong vách núi, với 6 có khi 8 minigun phun lữa làm hàng rào cản trước mũi
75 thước, và dĩ nhiên từ N+20, khi chúng tôi tung hoành trên đầu địch, không
nghe tiếng súng của đối phương bắn trả vì họ có nhận chỉ thị khác biệt giữa 2
con cá thòi lòi có chửa và óm nhách ra sao rồi.
Kết quả sau 42 ngày
chiến đấu gunship Song Chùy không ai chết duy có bị thương 2 nặng 7 nhẹ mà
thôi.
Các chốt phòng không
100, 85 ly, chúng tự hào là bất khả xâm phạm, khi họ chốt giữa lưng chừng núi
dù phi cơ chiến thuật hay B-52 cũng chẳng làm gì được chúng... làm sao trái bom
dù 2000 pound vào được lổ hang núi? Chúng có cảm tưởng chủ quan như những con
rắn Lục đang bò trên vách đá rông rêu thẳng đứng không bị thảm hại, nhưng đừng
quên rằng các con chim lửa Bìm-Bịp Song Chùy là những khắc tinh đang đi tìm mỗ
chúng và thề không chừa bất cứ con rắn Lục nào được ngo-ngoai sống sót.
Kết quả, khi trò chơi
chiến tranh giữa trục ma/quỷ KGB và CIA qua đấu pháp CIP/NLF (Counter
Insurgency Plan và Natioal Liberation Front) sau cùng một lượt leo thang nhịp
nhàn, nhưng qua cuộc xuống thang thì KGB thua CIA. Mỹ êm-ru rút 60.000 trong
cuộc hành quân LS/719, còn Liên Xô không chở được 10.000 POW lính VNCH về bắc nên
phải lấy hình tù binh Liên Hiệp Pháp chấp nối trong tài liệu video Operation
Lam Son 719 để lưu giữ trong Hồ sơ Văn Khố Mỹ cho đở quê.
Đây là cái nhục của
KGB, trong khi súng Trung Cộng cồng kềnh nặng hơn mà vác lên núi khống chế quân
lính Pháp đền nỗi vị đại tá chịu trách nhiệm phải tự sát bằng lựu đạn một cách
âm thầm để không xuống tinh thần binh linh.
Trong khi gần 2 thập
niên sau, súng phòng không LX, nhẹ và cơ hành nhanh hơn nhưng không làm gì được
QLVNCH? Có lẽ KGB phải than rằng: “Sao trời sanh KBG mà lại có Queenbee-1 làm
chi để trở thành con kỳ đà cản mũi!!!!"
*-Trong 42 ngày cam
go chiến đấu, người anh em phía bên kia không giết chết được bất cứ 1 nhân viên
phi hành nào của Phi đội võ trang PÐ.213, nhưng cũng được thán phục vì đã rình
phục kích hạ được con chim sắt đầu đàn của Phi-đội Gunship: Người Top-gun ác ôn
theo như người anh em phía bên kia đặt để.. . Có coi như bị loại khỏi vòng
chiến đấu vì bị thương tích do mảnh flexiglass? Không … không bao giờ! Người
giặc lái ác ôn nầy vẫn kiên cường chiến đấu đến khi tàn cuộc chiến, 42 ngày! Có
phải vì định luật ‘nhân-quả’ đã tàn sát người đồng chủng, nên người anh em phía
bên kia đã đay-nghiến, khi tôi đang ở trong tay của kẻ thắng trận “Tội anh đáng
phải bắn lên bắn xuống cả triệu lần cũng chưa hết tội!” trong suốt 13 năm bị
hành hạ tù đày! Phải cam-chịu như vậy, âu cũng là sự công bằng đối với Thượng
đế về tội sát sanh! Thiện tai… cùng nghiệp chướng!
*(có ai hiểu được đây
là do cơ trời gợi lại cho tôi có công chận đứng âm mưu giữa trung úy phản chiến
John F Kerry giao cho tướng Vỏ Nguyên Giáp phóng đồ hành quân Lam Sơn 719 để
đào hầm chìm chung quanh các đồi Căn cứ Hoả lực của QLVNCH thiện chiến nhứt. Tướng
Giáp chỉ định cho quân đoàn B-70 đào các công sự kiên cố để dùng phòng không
100 và 85 ly trực xạ, khoá chặc chân binh sĩ các Đồi/CCHL để chờ lính BV dùng
biển người cho chiến dịch được học tập: “Hàng Sống Chống Chết”. Nhờ vậy mà
đường thồ và vận chuyễn đạn phòng không vác sau lưng mang lên đến đỉnh núi đã
bị Gunship Song Chùy phá hủy khi giải toả hoả lực đôi khi cầu âu gây ra nhiều
tiếng nổ phụ (bạn thấy hình xe thồ bị banh xác trong bài số 5 “Sân đá gà của Queenbee 1 Vinhtruong” và hình trong sách “The New Legion, mỗi người khuân vác
chỉ mang nổi 2 tạc đạn, (hình trang 90, Vol-2). Cho nên âm mưu bắt hàng ngàn
POW/QLVNCH chở lên xe tãi do liên công ty Mỹ/Xô Ford/Gorkey đả thất bại) đặc
biệt nó là đường mòn tương đối bí-mật nhất, cuộn mình lược khúc đưới đám Tre
gai. Phi-cơ không thể nào phát hiện dưới lùm cây ba tầng, vô cùng rậm-rạp nầy,
không có ánh nắng nào có thể chui đến mặt đất.
Một chiếc xe-đạp Thồ
có thể mang nổi trên hai trăm Kilô quân dụng đạn dược, thồ từ trạm nầy đến trạm
kia xong lại đem xe không về trạm cũ để tiếp-tục thồ lại chuyến khác, đôi khi
phải thồ luôn cả ban đêm. Tuyến đường xe thồ nầy hoàn toàn được giữ bí mật kể
cả quân đội Bắc-Việt cũng không thể biết chỉ trừ toán khuân vác xe thồ là thông
thạo. (xem hình tài liệu nơi bài: “Sân đá gà của Queenbee 1 Vinhtruong; Started
by bebau, 05-04-2012 04:46 AM)
SONG-CHÙY-1
(Còn
tiếp)
No comments:
Post a Comment